Anh Tuấn Anh giỏi nhỉ, vừa đi làm, vừa chăm con, lại còn có thời gian viết lách làm thêm việc này việc kia.

Mình rất muốn chia sẻ dòng tiếp theo này như một chuyên gia. Kiểu như là mình đã dậy sớm từ 5 giờ sáng để chạy bộ thể dục, hay tranh thủ viết thêm 2 tiếng sau 22h khi con đã ngủ. Mình đã dùng phương pháp này kia để quản lý thời gian và tăng hiệu suất.

Thực tế, mình đã không làm tất cả những điều trên.

Mình không thể dậy lúc 5 giờ sáng để chạy bộ dù rất muốn, bởi khi bạn ngủ chập chờn 2-3 tiếng trong đêm, mỗi đêm thức giấc vài lần cho con chuyển giấc, bạn không thể nào thức dậy lúc 5 giờ sáng đủ tỉnh táo để chạy bộ.

Mình cũng không thể tranh thủ buổi tối để viết lách một vài giờ đồng hồ. Bởi có hai vợ chồng chăm con, gia đình phải chia nhau việc ra làm. Người trong con thì người dọn nhà, rồi tranh thủ cho chó ăn, giặt đồ, đi tắm, những việc tưởng nhỏ nhưng làm đi làm lại cũng hết một buổi tối. Xong hết việc ngẩng đầu lên là gần 12 giờ khuya, tranh thủ đi ngủ kẻo con lại dậy.

Vậy mình lấy đâu thời gian để vừa đi làm, vừa chăm con, vừa làm thêm những việc khác như đã nói ở trên.

Đơn giản là mình cắt đi những thời gian cho việc ít ưu tiên để có thêm thời gian cho việc ưu tiên hơn.

Trước khi có con mỗi tối mình hay tranh thủ đi chơi bóng chuyền, mỗi tuần đều đặn 4-5 buổi. Khi có con các buổi tối này thường được dùng để đưa con đi dạo.

Khi đi làm thì cố gắng làm việc tập trung, làm sao giải quyết được đa số công việc ở chỗ làm, tránh lôi công việc về nhà giải quyết. Quan điểm của mình là cần có ranh giới rõ ràng cho thời gian làm việc và thời gian cho bản thân. Hôm trước có em sinh viên hỏi anh “work-life balance” như thế nào? Work-life balance với mình là khi mình toàn tâm toàn ý cho mọi việc mình làm. Không nhất thiết 8 tiếng đi làm 8 tiếng đi chơi thì mới cân bằng. Cân bằng là khi làm việc tập trung làm việc, không bị xao nhãng bởi những điều khác. Khi chơi với con thì tập trung chơi với con, không bấm điện thoại hay check mail giải quyết công việc.

Trước khi có con mình thường dành mỗi ngày 30-60 phút ngồi thiền. Ở thời điểm con nhỏ hiện tại và gia đình 2 vợ chồng chăm con thì mình không làm được việc trên. Có thể cố gắng ngồi tĩnh tâm 5 phút một lúc rảnh nào đó nếu được. Tuy nhiên mình mang tinh thần thiền vào mọi việc khi làm và chơi với con. Khi ôm con ru con ngủ, đó là thiền. Khi dành thời gian nói ú ơ aa vô tri lúc chơi với con, đó là thiền. Khi con khóc mãi không ngủ, bản thân vẫn kiên nhẫn và vẫn thương con, vậy là tinh thần của thiền.

Thật ra không có bí kíp quản lý thời gian nào cao siêu đâu mọi người. Ở mỗi thời điểm trong đời, chúng ta xác định điều gì quan trọng với mình thì tự khắc mình sẽ dành nhiều thời gian cho điều đó.

Thời gian là hữu hạn, mình cũng muốn đạt được nhiều thứ lắm chứ. Ví dụ mình muốn làm thêm thật nhiều để kiếm nhiều tiền nè, tập thể dục mấy giờ mỗi ngày để body 6 múi, học này học kia để tăng kiến thức cho bản thân. Tuy nhiên tất cả những việc trên cần gác lại, hoặc làm với tần suất ít hơn, đạt hiệu quả ít hơn để mình có thời gian cho con nhiều hơn. Mình biết con rồi sẽ lớn mau, đến lúc con tự lập mình muốn thời gian quay trở lại cũng không được.

Với những bạn đã và đang có gia đình, mình mong các bạn giữ vững tinh thần và sự kiên nhẫn của bản thân. Bạn có thể chưa làm được gì to tát ngoài xã hộu kia, nhưng việc dành 24 tiếng mỗi ngày xoay quanh con, cùng khóc cùng cười với con đã là một thành tựu vĩ đại. Con sẽ rất biết ơn ba mẹ vì quãng thời gian này.

Với những bạn còn trẻ chưa có gia đình, đây là lúc hãy làm những gì bạn muốn làm. Bạn đang còn trẻ, đang có thời gian, đang có cơ hội được sai. Khi bạn lập gia đình, bạn sẽ có nhiều vướng bận hơn, nhiều thứ phải lo hơn, ít thời gian lại. Vậy nên đừng sợ sai, đừng sợ thử, thích gì cứ làm, đặt mục tiêu và theo đuổi đến cùng bạn nhé.

Bạn có bình luận hay câu hỏi gì không?

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.