Phục vụ bàn – Bài học về sự chỉnh chu trong từng việc nhỏ nhất

Năm 2013 khi du học ở Melbourne, mình tìm được một công việc làm thêm phục vụ bàn cho một quán ăn nhỏ Việt Nam – Trung Quốc. Những ngày đầu đi làm mình bị chửi hoài vì việc nhỏ như lau cái bàn hay lau cửa kính của quán mà mãi không sạch. Lúc đấy với tâm trạng háu thắng của một thằng trẻ trâu khiến mình bực bội lắm. “Phục vụ bàn thì tập trung phục vụ đồ ăn thôi, gì mà cứ bắt bẻ mấy việc quét dọn”. Sau này có dịp ngồi ‘tâm sự mỏng’, mình được ông chủ dạy cho một bài học về việc chỉnh chu từ những việc nhỏ. Khách đến quán cái đầu tiên người ta nhìn vào là sự sạch sẽ, quán có sạch thì tâm trạng ăn uống mới ngon. Tư duy này được mình áp dụng hoài vào tất cả các công việc hiện tại. Càng những việc nhỏ và đơn giản thì càng phải chỉnh chu, cẩn thận. Mình đi làm thấy nhiều công ty toàn bàn những chuyện đao to búa lớn gì đâu, trong khi những bộ phận tiếp xúc với khách hàng mỗi ngày thì không dành thời gian đào tạo cho thật tốt đi đã.

P/S: Một bài học phụ từ công việc này đó là việc dập tắt ước mơ mở nhà hàng của mình. Mình vốn dĩ là một đứa rất thích ăn, có suy nghĩ sau này sẽ mở một hàng ăn nho nhỏ. Tuy nhiên khi làm phục vụ và thấy mở hàng ăn chẳng hề nhàn, phải thức khuya dậy sớm chuẩn bị đồ, ngày mọi người nghỉ thì mình phải làm thì ước mơ này dập tắt luôn.

Viết báo bóng đá – Bài học về đam mê công việc xuất phát từ những việc mình làm không biết mệt khi còn nhỏ

Hồi cấp 3 mình làm cộng tác viên cho Báo Bóng Đá, tham gia viết bài trên một diễn đàn bóng đá. Mỗi ngày mình lên mạng cóp nhặt các tin tức ở các trang rồi xào nấu lại thành một bài viết trên diễn đàn. Thi thoảng thì múa phím viết hẳn được một bài phân tích trận đấu nào đó. Làm không công, chả được gì mà ngày nào cũng đăng một chục, hai chục bài.

Sau này ngồi suy ngẫm lại mới biết hoá ra mình ‘bén duyên’ với nghề viết từ nhỏ. Hồi nhỏ thì viết chơi chủ đề bóng đá thể thao như vậy, sau này lớn lên cũng tạo blog như thế này và viết về hướng nghiệp và phát triển bản thân. Tuy chủ đề viết có thể khác nhau nhưng về cơ bản hình thức làm việc và đối tượng thụ hưởng vẫn thế, vẫn là viết cho ai đó đọc và thấy nội dung viết của mình có ích.

Trong cuộc sống của các bạn nếu có chẳng may bữa nay thích công việc này bữa sau thích công việc khác thì cũng khoan vội lo lắng. Có thể công việc khác nhau là vậy nhưng bản chất vẫn giống nhau đấy. Hãy nhìn xa hơn một chút. Hôm nay mình có thể đang làm hướng nghiệp, nhưng sau này mình có thể làm giáo viên, hướng dẫn viên du lịch cũng được – bản chất cũng là công việc giúp đỡ người khác cả.

Marketing tại một trung tâm tiếng Anh và nghỉ ngang sau 1 tuần làm việc – Bài học về việc giữ chữ tín vì không biết rằng ngày nào đó mình sẽ gặp lại người đó

Hồi 2015 mới ra trường mình có xin được việc làm Marketing Executive cho một trung tâm tiếng Anh nọ. Lúc phỏng vấn mình hứa hứa hẹn hẹn kinh lắm, nào là nếu được nhận em sẽ cống hiến ít nhất 2 năm các thứ. Xong đi làm được đâu 1 tuần, không nhớ vì chán cái gì, mình quyết định nghỉ ngang.

Việc nghỉ sớm thì cũng không có vấn đề gì, nếu mình không nghỉ một cách láo toét. Thứ 6 tuần đầu tiên sau khi đi làm, mình dọn dẹp máy tính, 5 giờ chiều gửi một email dài cho chị sếp báo nghỉ, xong về nhà và chặn luôn số điện thoại chị ý.

Điều oái ăm là nhiều năm sau khi mình làm hướng nghiệp và tham gia một chương trình đào tạo thì vô tình gặp lại chị. Thật may là chị không có ‘căm thù’ gì mình, hai chị em chỉ cười cười gặp nhau trao đổi công việc. Nhưng mình vẫn quê lắm. Quê vì cái sự trẻ trâu của mình hồi đó. Sau vụ này mình nhận ra thế giới việc làm nhỏ bé lắm, đặc biệt là trong một ngành với nhau thì mọi người càng dễ biết nhau. Vậy nên bạn có làm gì thì hãy cẩn thận, hạn chế nói xấu người này người kia, vì chẳng biết được sau này người nào chơi với người nào.

Việc làm lương cao tại một tập đoàn đa quốc gia – Bài học về sự cẩn trọng trong việc chi tiêu theo một mức lương cao, không thể thoát khỏi cái bẫy tiền bạc

Năm 2019 mình có làm cho một tập đoàn bất động sản thuộc dạng đình đám ở Việt Nam. Công việc mình làm là phát triển văn hoá doanh nghiệp. Một phần công việc này cho mình được trò chuyện, tiếp xúc và phỏng vấn với nhiều anh chị đang làm trong công ty, từ những bạn sales bán hàng cho đến các anh chị chuyên viên cấp cao. Có một điểm chung mình nhận ra trong các cuộc trò chuyện này đó là rất nhiều người tuy đang khó chịu, stress với công việc nhưng không dám nghỉ, vì nghỉ thì sẽ ảnh hưởng đến tài chính gia đình.

Mình gọi vấn đề này là bẫy thu nhập. Khi một người làm việc cho một tập đoàn lớn và nhận mức lương chục triệu, trăm triệu, họ sẽ có những khoản chi tiêu cố định ở con số cao. Nhà thuê giá cao, vay tiền mua nhà mua xe. Cho con học trường quốc tế, vân vân. Đùng một cái, nếu chẳng may mất việc là khốn đốn. Đó là lý do khi công ty bất động sản này sa thải 80% nhân viên vào năm ngoái, đã tạo nên một sự hỗn loạn nhẹ trong thị trường và nhiều người bị shock.

Bài học ở đây là, hãy cẩn trọng khi nâng cao chất lượng đời sống theo cùng mức lương khi bạn làm việc. Hãy luôn có khoản tiền dự phòng, và phát triển thêm những công việc ngoài lề để có phương án bảo vệ bản thân.

Đi sự kiện nước ngoài gặp các chuyên gia – Bài học về việc ngôn ngữ chỉ là một công cụ giao tiếp, quan trọng là sự tự tin và ham muốn chia sẻ

Mình đang làm việc cho Hiệp hội hướng nghiệp châu Á Thái Bình Dương. Tại đây mình gặp rất nhiều người giỏi từ nhiều nước Châu Á. Trước khi gặp gỡ mọi người, mình hơi ngại vì mình nói tiếng Anh không hay. Tuy nhiên sau khi đi dự hội nghị về mình mới nhận ra rằng tiếng Anh vốn dĩ chỉ là một công cụ. Nhiều thầy cô nói tiếng Anh cũng chưa hay giống mình, ngữ pháp chia sai tùm lum, nhưng quan trọng là hiểu nhau và truyền đạt được nội dung cần truyền đạt là được. Vậy nên bài học này dành cho các bạn đang học tiếng Anh, đừng ngại ngùng quá khi thấy mình dở, tiếng Anh chỉ là ngôn ngữ thứ 2 của chúng ta thôi, chúng ta thấy một người nước ngoài nói tiếng Việt dở chúng ta cũng thông cảm được, chứ có cười đâu phải không?

Làm nhiều công việc tại nhiều CLB khi học đại học – Bài học về sự tham lam, làm nhiều thứ nhưng kết quả không bằng làm một vài thứ tập trung

Một bài học nhỏ về thời gian 2012 – 2013 khi mình học Đại học RMIT. Hồi này là sinh viên còn nhiều năng lượng, khi mới vào trường mình đăng ký tham gia 3-4 CLB lận, cái nào cũng tham làm. Kết quả là khi có sự kiện lớn xuất hiện, mình bị mất tập trung, không có tập trung được vào CLB nào hoàn toàn, thành ra chẳng được hoạt động nào nên hồn. Bài học mình nhận được ở đây là phải biết lượng sức mình, chất lượng đôi lúc quan trọng hơn số lượng.

Làm blog – Bài học về sự quan trọng của thương hiệu cá nhân và những gì người khác nhìn vào mình show ra

Mình thường ‘đùa’ với vợ mình rằng, để ‘fake’ một cuộc sống không có khó. Mình cũng hay đi ăn các quán ăn sang chảnh, một năm đi du lịch vài lần, nếu mình chịu khó ‘làm content’ về những chủ đề đó thì chắc hẳn trông mình cũng có vẻ là có một cuộc đời ‘khá đáng sống’ và được ngưỡng mộ. Tuy nhiên những điều đó không phải là những điều mình muốn mọi người nhớ về mình. Thứ mình muốn mọi người thấy giá trị là những nội dung mình cho đi, trong blog, các buổi chia sẻ và trong công việc mình làm. Đó mới là điều làm nên giá trị của mình chứ không phải những thứ bề ngoài.

Chúng ta đang sống trong thời đại của những thương hiệu cá nhân. Nếu bạn muốn người khác nhớ đến mình, bạn phải có những hành động chia sẻ, tạo ra giá trị và ảnh hưởng đến cộng đồng. Có thể bạn giỏi thật đấy, nhưng không nói ra thì chẳng ai biết được cả.

1 bình luận cho “Những nghề mình đã làm 10 năm qua và những bài học đắt giá nhất”

Gửi phản hồi cho Ánh Hủy trả lời

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.