Nếu bạn đọc đã theo dõi mình một thời gian, mọi người sẽ thấy mình hiếm khi (gần như không bao giờ) lôi các vấn đề mua nhà, mua xe, thăng tiến cấp quản lý trong công việc làm mục tiêu áp đặt lên người khác hay là thước đo thành công của ai đó. Lý do đơn giản là:

1/ Tiền bạc không chỉ phụ thuộc vào năng lực, mà còn vào hoàn cảnh. Có những người khởi đầu với tài sản gia đình, có người phải tự mình gây dựng từ con số 0. Người được hỗ trợ tài chính để mua nhà không hẳn giỏi hơn người đi thuê cả đời, mà cũng không phải là người ta không giỏi – chỉ đơn giản là hai hoàn cảnh khác nhau.

2/ Khả năng quản lý tài chính không liên quan trực tiếp đến năng lực chuyên môn. Có người lương cao nhưng tiêu xài hết, có người thu nhập trung bình nhưng biết tiết kiệm, đầu tư. Việc ai đó có nhà, có xe không chứng tỏ họ giỏi hơn trong công việc, mà có thể ở khả năng quản lý tài chính tốt hơn. Nếu bạn quan tâm đến quản lý tài chính, mình gợi ý một số đầu sách hay như The Psychology of Money (Morgan Housel) hay Your Money or Your Life (Vicki Robin).

3/ Mua nhà, mua xe chỉ là một trong rất nhiều mục tiêu của đời người. Có người muốn an cư, có người thích phiêu lưu, có người chọn đầu tư vào trải nghiệm thay vì tài sản cố định. Không ai có nghĩa vụ phải theo đuổi cùng một lối sống.

4/ Thu nhập cao không đồng nghĩa với thành công hay hạnh phúc. Một giáo viên tận tâm với công việc nhưng thu nhập thấp hơn một môi giới bất động sản thì không có nghĩa là giáo viên đó kém cỏi hơn. Xã hội cần nhiều loại công việc khác nhau để vận hành, và giá trị của một người không chỉ đo bằng tiền họ kiếm được.

5/ Việc chưa lên cấp quản lý không có nghĩa là sự nghiệp của bạn “thất bại”. Có những người giỏi chuyên môn nhưng không muốn làm sếp. Không phải ai cũng muốn gánh trách nhiệm quản lý, họ thích được làm công việc chuyên môn của mình hơn. Một kỹ sư phần mềm giỏi có thể kiếm được gấp đôi lương một trưởng nhóm quản lý. Một bác sĩ giỏi không cần phải là giám đốc bệnh viện mới có giá trị.

6/ Thành công không có một công thức chung. Nếu bạn đang sống một cuộc đời mà bạn cảm thấy thoải mái, có thời gian cho gia đình, bạn bè, có cơ hội học hỏi, phát triển, vậy thì dù chưa có nhà, xe hay chức danh quản lý, bạn vẫn đang thành công theo cách của riêng mình.

Vậy nên, đừng để những tiêu chuẩn xã hội áp đặt lên bạn. Đừng vì thấy bạn bè mua nhà mà vội vàng lao vào nợ nần. Đừng vì chưa có chức danh cao mà tự ti về năng lực. Điều quan trọng hơn là bạn đang sống thế nào, bạn có cảm thấy hài lòng không, và bạn có đang tiến gần hơn đến mục tiêu mà bạn thực sự mong muốn hay không.

1 bình luận cho “30 tuổi vẫn chưa có nhà, xe, chưa làm quản lý – Thì có sao?”

  1. Em cũng không hiểu sao xã hội đặt ra lắm cái “gạch đầu dòng” cho tuổi 30 vậy 😥 Cảm thấy 30 tuổi như kết thúc cuộc đời rồi nên mình phải bằng mọi giá đạt được hết mọi thành tựu trong cuộc sống vậy T_T có gia đình, có nhà, có xe, có định hướng công việc, làm quản lý… Em có những người quen sẵn sàng từ bỏ một cơ hội công việc lương cao hơn và yêu thích hơn nhưng không có “title” để đi làm công việc có title, vì “30 tuổi rồi mà vẫn chỉ làm nhân viên/chuyên viên thì người ta đánh giá phèn lắm” :))))

    Thích

Bạn có bình luận hay câu hỏi gì không?

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.